image banner





Tin tức
Thống kê truy cập
  • Đang online: 1
  • Hôm nay: 1
  • Trong tuần: 1
  • Tất cả: 1
Đăng nhập
Thư ngỏ gửi các bà mẹ có con nghiện ma túy

    Tôi xin được bộc bạch với các bà, các chị câu chuyện mà bản thân tôi đã phải trải qua để giúp các bậc cha mẹ có thêm động lực khi có con nghiện ma túy. 
    Tôi là một công nhân về hưu. Chồng tôi là một cán bộ rất mẫu mực. Con trai tôi có một cuộc sống rất hạnh phúc, ấm êm. Sau khi tốt nghiệp PTTH, cháu đã lên đường làm nghĩa vụ quan sự. Hết hạn cháu ra khỏi quân ngũ trở về làm công nhân ở một xí nghiệp cơ khí. Sau 1 năm từ quân đội về xí nghiệp, tôi thấy cháu xanh xao, sút cân và một tin sét đánh đã đến: Con tôi nghiện ma túy. 
    Nghe tin này tôi đã hoảng loạn tới mức tuyệt vọng vì tôi chỉ có duy nhất có một đứa con. Tất cả đất trời như sụp đổ dưới chân tôi. Tôi la hét, đạp phá tất cả những gì có thể. Tôi không thiết làm ăn gì nữa vì nghĩ rằng tiền để làm gì, cho ai khi mà con tôi như vậy. Tất cả của cải trong gia đình tôi lần lượt đội nón ra đi tới mức tôi phải nhanh chóng thu hồi vốn liếng làm ăn để trang trải nợ nần cho con. Nhiều lúc nhìn con lên cơn, tôi xót xa đau đớn. Con tôi rất ngoan ngoãn chưa bao giờ hỗn láo với ai trong gia đình hay ngoài xã hội. Vậy tại sao cháu lại nghiện? 
    Hai vợ chồng tôi đi điều tra thì được biết cháu tò mò hút thuốc phiện do bị bạn xấu lôi kéo trong một lần công tác trên Sơn La ba tháng. Tôi bắt đầu tổ chức cai nghiện lần thứ nhất cho cháu tại nhà. Tôi đến một bà ở chùa Bộc lấy thuốc mang về cho cháu uống. Chuyện cắt cơn thuốc phiện thật đơn giản. Sau một tuần cháu hết vật vã và ăn được nhưng sang ngày thứ tám cháu đã không chịu sự quản lý và tái nghiện. Tôi không nản lòng, lại tiếp tục cai nghiện cho cháu nhưng chỉ một thời gian ngắn sau đó cháu lại vật vã. 
    Từ năm 1989-2002 cháu đã cai tới 8 lần nhưng không cai được. Lần lâu nhất là được 6 tháng không nghiện. Từ năm 1990 cháu đã tiêm chích nặng. Một ngày cháu phải chích 3 lần và không còn ven nào mà cháu không chích. Cuối năm 2000, tôi cho cháu vào trường cai nghiện Thủ Đức của thành phố Hồ Chí Minh để cai nhưng sau 3 tháng tôi phát hiện vẫn có thuốc lọt vào tay cháu qua các bệnh nhân. Tôi quyết định cho cháu về Hà Nội. Tháng 2-2001, tôi đã nhờ được cán bộ quân đội ở vùng nông trường cách xa Hà Nội hơn 100 cây số và ở đó có môi trường sống lành mạnh chỉ có chăn nuôi và làm vườn, không có thành phần nghiện ngập và đặc biệt không có ma túy. 
    Tôi đã nhờ một bác sĩ có tín nhiệm theo lên đó cho uống thuốc, châm cứu, cắt cơn cho cháu. Sau nửa tháng ở trên đó cháu hồi phục dần dần và sau hơn một năm sống trong môi trường tốt cháu đã trở về Hà Nội làm việc. Kể từ đó đến nay đã gần 15 năm cháu đã trở thành một ông bố và người chồng mẫu mực, tham gia nhiều hoạt động mẫu mực như làm tuyên truyền viên đồng đẳng, chủ nhiệm CLB B93 (một loại hình Câu Lạc bộ dành cho những người sau cai nghiện ở Hà Nội) phương…Vợ chồng cháu nay đã có 2 cháu (1 trai – 1 gái) đều là con ngoan trò giỏi. 
    Mặc dù nghiện 5 năm và theo giới nghiện thì cháu chơi rất “tàn bạo” nhưng không hề để lại di chứng sau khi cai. Qua việc cai nghiện này, tôi rút ra bài học thực tế cho thấy cai nghiện ma túy không khó, cái khó là quyết tâm của người bệnh, của gia đình và môi trường sống. 
    Là một người mẹ có con nghiện ma túy nhưng cho đến giờ phút này hồi tượng lại tôi vẫn thấy ghê sợ hai chữ “ma túy” . Nhưng xin các ông bố, bà mẹ và các anh chị em trong gia đình đừng đầu hàng, đừng bỏ con em mình trong sự lệ thuộc vào ma túy. Hãy kiên trì và tìm mọi cách để chạy chữa. Ma túy đã làm ta đau đớn cả về thể xác, tâm hồn và kiệt quệ về vật chất nhưng không phải là không chống phá được. 
    Đề nghị nhà nước hãy xử nghiêm những kẻ buôn bán ma túy cho thanh niên nhất là ở học đường. Rất đau lòng khi thấy các em ở ở lứa tuổi học sinh, sinh viên lại nghiện ngập. Vì tương lai con em chúng ta, vì hạnh phúc gia đình, hãy chặn đứng ma túy. Có như vậy thì con em chúng ta mới không sa vào ma túy và sau cai mới không tái nghiện.
Mong rằng nếu có gia đình nào rơi vào hoàn cảnh như tôi thì hãy kiên trì không đầu hàng.
                                                                                             (Nguồn Tạp chí của Cục PC AIDS – Bộ Y tế)

Chi cục Phòng, chống tệ nạn xã hội thành phố Hải Phòng
Địa chỉ: Số 1 Lương Văn Can, Máy Tơ, Ngô Quyền, Hải Phòng
Email: chicucpctnxh@haiphong.gov.vn
Giấy phép số: 04/GP-STTTT, ngày 05-6-2018, Sở Thông tin và Truyền thông
Người chịu trách nhiệm chính: Ông Lê Thanh Tùng - Chi cục trưởng, Trưởng Ban biên tập
Thiết kế bởi VNPT Hải Phòng